Tôi bị mọi người nói ra nói vào, cho rằng tôi dùng tiền để mua chuộc trai trẻ, dùng tiền đổi tình.
Khi
tôi quyết định lấy chồng lần thứ 3, nhiều người đã cười khẩy vào mặt
tôi, cho rằng tôi là ngữ đàn bà chẳng ra gì. Bởi vì trong tư tưởng của
họ, một người đàn bà mà 3 đời chồng thì chẳng hay hớm gì. Nhưng việc lên
trên dư luận, vượt lên sự cười chê của mọi người, tôi cứ sống theo cách
mình nghĩ. Và quả thực, những gì tôi có ngày hôm nay đã là một sự đền
đáp xứng đáng cho năm tháng đau khổ mà tôi từng phải trải qua.
Ở tuổi 42, tôi lấy chồng lần thứ 3. Chồng tôi là trai chưa vợ, kém tôi 4 tuổi.
Hiện tại tôi đang giữ một chức vụ tương
đối tốt trong công ty mà tôi làm việc. Ở tuổi 42, tôi lấy chồng lần thứ
3. Chồng tôi là trai chưa vợ, kém tôi 4 tuổi. Chính vì sự khác biệt đó
mà tôi càng bị mọi người nói ra nói vào, cho rằng tôi dùng tiền để mua
chuộc trai trẻ, dùng tiền đổi tình. Tôi đã từng đấu tranh tư tưởng rất
nhiều, thậm chí trốn chạy tình yêu nhưng cuối cùng tôi đã không làm
được. Tôi nhận lời cưới anh, mặc cho thiên hạ chê cười.
Năm tôi 20 tuổi, tôi lấy chồng lần đầu.
Lúc đó tôi đang là sinh viên. Nhưng vì trót có bầu nên tôi buộc phải
cưới. Tôi không phủ nhận đó là sai lầm, là nông nổi của mình. Tôi phải
trả giá cho cuộc hôn nhân đó bằng những năm tháng quá cùng cực. Lấy
chồng về, nghề ngỗng không có, chưa kiếm ra tiền, tuổi trẻ non nớt lại
phải chăm con, làm vợ… tôi bị ngợp lên. Tôi bị chồng, gia đình nhà chồng
khinh thường vì không nuôi nổi bản thân. Chồng tôi liên tục đay nghiến
tôi là người đàn bà ăn bám… Quá cay cực, tôi quyết định ly hôn.
Khi ly hôn, tôi mới 24 tuổi. Ở cái tuổi
đó, bạn bè tôi nhiều đứa mới bắt đầu yêu thì tôi đã tay bồng, tay bế đứa
con thơ mà chưa biết phải làm gì để nuôi con. Nhưng trời phú cho tôi sự
thông minh. Tôi học hành khá giỏi. Tôi quyết định theo học lại đại học
dù thời điểm đó ai cũng bảo tôi ham hố, giờ có con nhỏ rồi thì cam phận
đi làm thuê mà kiếm tiền nuôi con. Tôi nghĩ nếu làm thuê thì mãi mãi đời
tôi không thể nào ngóc đầu lên được, cùng lắm cũng chỉ đủ để hai mẹ con
sống qua ngày là cùng. Vì thế tôi phải học.
Tôi mất vài năm khốn khó, nhờ cậy bố mẹ
mới có thể tìm được một công việc sau khi tốt nghiệp đại học. Tôi đi làm
và ngày một thăng tiến trong công việc. Khoảng hơn 4 năm sau khi đi
làm, tôi gặp người đàn ông đó và quyết định tái hôn. Chúng tôi yêu nhau
chớp nhoáng vì lúc đó tôi chỉ nghĩ mình cần một người chồng, cần một tổ
ấm. Thấy anh ta cả tuổi tác lẫn quê quán đều hợp lí nên tôi đồng ý cưới.
Đó tiếp tục là sai lầm tiếp theo của
tôi. Lấy nhau khi không tìm hiểu kĩ đã khiến tôi gặp bất hạnh với cuộc
hôn nhân thứ hai. Anh ta bắt tôi cung phụng đủ điều vì cho rằng tôi là
người đàn bà đã một đời chồng nên phải chiều anh ta. Anh ta lại còn đối
xử với con tôi chẳng ra gì. Chưa đầy 1 năm, tôi quyết định ly hôn.
Tôi đã từng nghĩ mình sẽ sống một mình
như thế vì hai cuộc hôn nhân đã khiến tôi chịu quá nhiều điều tiếng và
tổn thương. Thế nhưng khi gặp anh ấy, tôi đã yêu, một tình yêu thực sự.
Nhưng anh ấy là người đàn ông kém tôi 4 tuổi, lại chưa từng lập gia đình
nên tôi bị áp lực. Trong khi tôi là người đã có 2 đời chồng.
Tôi đã trốn chạy tình yêu nhưng tôi
không làm được. Tôi quyết định lấy chồng lần nữa. 3 đời chồng thì đã
sao, nếu phải lấy nhiều hơn thế để có được hạnh phúc thì tôi cũng chấp
nhận. Vậy là tôi cưới, bỏ ngoài tai mọi lời đàm tiếu. Và rồi cho tới
giờ, tôi đã hạnh phúc bên người chồng của mình. Chúng tôi đã có với nhau
2 đứa con. Anh đối xử với tôi rất tốt.
Thế đấy, nếu tôi không mạnh mẽ kết hôn
tới 3 lần thì làm sao có thể tìm được hạnh phúc đích thực cho mình? 3
đời chồng, thì đã sao nếu như tôi hạnh phúc?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét